1、村居【cūn jū】 清代:高鼎【qīng dài :gāo dǐng】
草长莺飞二月天,【cǎo zhǎng yīng fēi èr yuè tiān】
拂堤杨柳醉春烟。【fú dī yáng liǔ zuì chūn yān】
儿童散学归来早,【ér tóng sàn xué guī lái zǎo】
忙趁东风放纸鸢。【máng chèn dōng fēng fàng zhǐ yuān】
2、咏 柳【yǒng liǔ 】 唐: 贺 知 章【táng:hè zhī zhāng 】
碧 玉 妆 成 一 树 高,bì yù zhuāng chéng yí shù gāo,
万 条 垂 下 绿 丝 绦。 wàn tiáo chuí xià lǜ sī tāo
不 知 细 叶 谁 裁 出, bù zhī xì yè shuí cái chū,
二 月 春 风 似 剪 刀。 er yuè chūn fēng sì jiǎn dāo